ĐÊM SÂU
Đêm sâu xuống phố lỡ đường
đậu trên mái cũ, tim buông thở dài
vỗ về buồn mới mãn khai
phố xưa, trời lạnh, nhớ người vân...vân...
*
Và đêm nào, món nợ nần
chưa hề dịp trả nên băn khoăn hoài
dầm dề rũ sợi vàng phai
giòng mưa làm nhớ quá trời cố hương
*
Tim hỏi tôi: _Mưa SàiGòn
hay mưa phùn Huế mà mòn mỏi mong ?
hai trời quấn sợi vấn vương
Cửu Long_ Hương mãi miết song song hoài
*
SàiGòn_Huế_ người thương ơi
bên ni giòng lạnh, Đông ngồi thềm mây
nhớ chi nhớ đến đọạ đày
hanh hao đồng tử, rối bời thực _hư
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét